Dù biết đoạn đường của em đi sẽ đầy nắng vì không tìm được bóng râm nào tốt như anh có thể che chở, nhưng em không cho phép mình làm anh bị tổn thương thêm lần nào nữa.
Để viết lên những dòng này đối với người thích ăn to nói lớn như em thật không phải dễ, nhưng đã đến lúc em phải trải lòng để trái tim ấm áp của anh không còn thỉnh thoảng phải nhói đau, làm tim em thôi không day dứt. Chẳng biết từ lúc nào em đã quen cảm giác bên mình có bóng râm do anh che chở, quen đến nỗi em cứ nghĩ trời sinh ra anh có nghĩa vụ che chở cho em như là một định luật của tạo hóa. Em vẫn vô tư tận hưởng, vui vẻ như lòng mọi người vẫn nghĩ nhưng có thật em là người vô tâm?
Em - một người phụ nữ từ khi sinh ra đời cho đến ngày hôm nay chưa một ngày được sung sướng. Đôi khi xem phim truyền hình, em ngồi cười thầm trong lòng, cuộc đời thế so với mình có thấm gì đâu mà thành thơ thành truyện cho phí công sáng tác. Nhìn qua nhìn lại xung quanh em thấy những khoảng trời riêng của mỗi người chắc gì đã được sung sướng hơn em, thế là em lại tiếp tục sống cuộc đời cam chịu, càng giấu nỗi lòng mình, gai góc nhiều hơn. Kết quả em ngày càng ít bạn, chỉ những người bạn tâm giao hiểu được lòng em mới giữ được tình bạn lâu bền với em và em mặc kệ tất cả - trừ anh.
Có lẽ em chưa cảm nhận sâu sắc ảnh hưởng của anh nếu như em chưa để tuột mất. Suốt quãng thời gian dài em chưa bao giờ thầm hỏi ảnh hưởng của anh thế nào trong em, chỉ cần gặp anh mỗi ngày lòng đã vui lắm, em tủm tỉm cười miết trên đường đi làm về. Cho đến một ngày anh làm em giận, em mới giật mình hỏi lại lòng mình anh là gì trong tim em mà khi giận anh em khổ sở đến vậy.
Hỏi mãi, nghĩ mãi cuối cùng sự thật giản dị cũng phải hiện ra, giản dị đến mức làm chủ nhân của nó phải khủng hoảng. Ai gặp em cũng nghĩ em là người phụ nữ hiện đại nhưng thật ra em cổ điển đến mức ấu trĩ anh à. Em không cho phép mình đã có chồng mà lòng lại quay quắt về một người khác, em quyết định chấm dứt một cuộc hôn nhân đau khổ để không thẹn với lòng, tìm sự giải thoát cho tâm hồn và định hướng đi mới cho cuộc đời mình.
Xin đừng nghĩ em đổ lỗi tại anh làm hôn nhân của em tan vỡ. Sự thật cuộc hôn nhân này của em bi kịch từ những ngày đầu, lẽ ra nó đã kết thúc từ rất lâu nhưng do em cố giữ, cố hết mức của em rồi nhưng cái gì cũng có giới hạn của nó, bát nước đổ rồi dù em có cố cách nào cũng là bát nước đổ, thôi thì giải thoát cho cả hai để cuộc sống đỡ dằn vặt hơn. Em càng muốn thu mình vào ốc đảo của mình nhiều hơn nữa nhưng biết có một người luôn hiểu em.
Đôi khi em tự hỏi có phải phụ nữ mạnh mẽ hơn nam giới rất nhiều hay không mà em có thể giấu lòng mình hay đến vậy. Trên thế gian này chẳng ai đọc được tim em đâu, em cũng không muốn cho ai đọc được điều đó cả vì chính người giữ được tim em còn không biết thì những người khác có quan trọng gì đâu. Em càng dỗi càng sai, may mà sai trong chuẩn nhưng cũng làm em day dứt và ấm ức nữa.
Dù biết rằng đoạn đường của em đi sẽ đầy nắng vì không tìm được bóng râm nào tốt như anh có thể che chở, nhưng em không cho phép mình làm anh bị tổn thương thêm lần nào nữa. Em không thèm đợi anh tìm được can đảm, em đã nói hết lòng mình cho cả thế giới biết rồi đó. Người đáng ghét suốt đời em chính là anh.
Để viết lên những dòng này đối với người thích ăn to nói lớn như em thật không phải dễ, nhưng đã đến lúc em phải trải lòng để trái tim ấm áp của anh không còn thỉnh thoảng phải nhói đau, làm tim em thôi không day dứt. Chẳng biết từ lúc nào em đã quen cảm giác bên mình có bóng râm do anh che chở, quen đến nỗi em cứ nghĩ trời sinh ra anh có nghĩa vụ che chở cho em như là một định luật của tạo hóa. Em vẫn vô tư tận hưởng, vui vẻ như lòng mọi người vẫn nghĩ nhưng có thật em là người vô tâm?
Em - một người phụ nữ từ khi sinh ra đời cho đến ngày hôm nay chưa một ngày được sung sướng. Đôi khi xem phim truyền hình, em ngồi cười thầm trong lòng, cuộc đời thế so với mình có thấm gì đâu mà thành thơ thành truyện cho phí công sáng tác. Nhìn qua nhìn lại xung quanh em thấy những khoảng trời riêng của mỗi người chắc gì đã được sung sướng hơn em, thế là em lại tiếp tục sống cuộc đời cam chịu, càng giấu nỗi lòng mình, gai góc nhiều hơn. Kết quả em ngày càng ít bạn, chỉ những người bạn tâm giao hiểu được lòng em mới giữ được tình bạn lâu bền với em và em mặc kệ tất cả - trừ anh.
Có lẽ em chưa cảm nhận sâu sắc ảnh hưởng của anh nếu như em chưa để tuột mất. Suốt quãng thời gian dài em chưa bao giờ thầm hỏi ảnh hưởng của anh thế nào trong em, chỉ cần gặp anh mỗi ngày lòng đã vui lắm, em tủm tỉm cười miết trên đường đi làm về. Cho đến một ngày anh làm em giận, em mới giật mình hỏi lại lòng mình anh là gì trong tim em mà khi giận anh em khổ sở đến vậy.
Hỏi mãi, nghĩ mãi cuối cùng sự thật giản dị cũng phải hiện ra, giản dị đến mức làm chủ nhân của nó phải khủng hoảng. Ai gặp em cũng nghĩ em là người phụ nữ hiện đại nhưng thật ra em cổ điển đến mức ấu trĩ anh à. Em không cho phép mình đã có chồng mà lòng lại quay quắt về một người khác, em quyết định chấm dứt một cuộc hôn nhân đau khổ để không thẹn với lòng, tìm sự giải thoát cho tâm hồn và định hướng đi mới cho cuộc đời mình.
Xin đừng nghĩ em đổ lỗi tại anh làm hôn nhân của em tan vỡ. Sự thật cuộc hôn nhân này của em bi kịch từ những ngày đầu, lẽ ra nó đã kết thúc từ rất lâu nhưng do em cố giữ, cố hết mức của em rồi nhưng cái gì cũng có giới hạn của nó, bát nước đổ rồi dù em có cố cách nào cũng là bát nước đổ, thôi thì giải thoát cho cả hai để cuộc sống đỡ dằn vặt hơn. Em càng muốn thu mình vào ốc đảo của mình nhiều hơn nữa nhưng biết có một người luôn hiểu em.
Đôi khi em tự hỏi có phải phụ nữ mạnh mẽ hơn nam giới rất nhiều hay không mà em có thể giấu lòng mình hay đến vậy. Trên thế gian này chẳng ai đọc được tim em đâu, em cũng không muốn cho ai đọc được điều đó cả vì chính người giữ được tim em còn không biết thì những người khác có quan trọng gì đâu. Em càng dỗi càng sai, may mà sai trong chuẩn nhưng cũng làm em day dứt và ấm ức nữa.
Dù biết rằng đoạn đường của em đi sẽ đầy nắng vì không tìm được bóng râm nào tốt như anh có thể che chở, nhưng em không cho phép mình làm anh bị tổn thương thêm lần nào nữa. Em không thèm đợi anh tìm được can đảm, em đã nói hết lòng mình cho cả thế giới biết rồi đó. Người đáng ghét suốt đời em chính là anh.
Lam
Lorem ipsum dolor sit amet, consectetur adipisicing elit, sed do eiusmod tempor incididunt ut labore et dolore magna aliqua. Ut enim ad minim veniam, quis nostrud exercitation.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét