Thứ Tư, 19 tháng 11, 2014

Ế...đấy, có sao đâu!

Share it Please
Ừ… thì ế, có sao đâu...khi cuộc sống này còn quá nhiều thứ thú vị mà chỉ khi khám phá một mình mới cảm nhận được hết cái hay của nó...

Cái chuyện ế và FA ngày nay sao được người ta nhắc nhiều đến vậy! Đi đến đâu cũng được lôi ra bàn tán làm món khai vị cho tất cả các cuộc trò chuyện ...

Ừ thì mình ế, mình FA, mình cô đơn...liệu có sao không? Và biệt đội FA chúng ta có làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến toàn cầu như dịch ebola hay phải chăng là đáng sợ, dã man như phiến quân IS?

Hai mươi mấy tuổi đầu mà chưa một mảnh tình vắt vai, chưa một lần hò hẹn…người ta gọi là bệnh ế nặng hay FA trầm cảm nghiêm trọng nhưng vẫn cười xòa có sao đâu...

Cũng thấy chạnh lòng khi lướt newsfeed bạn bè chúng nó thi nhau post ảnh cưới lung linh hay những bức hình đôi tình tứ trong những dịp đặc biệt, rồi cũng thấy giật mình khi bên nội, bên ngoại rồi đến cả cơ quan cũng sót lại riêng mình là vẫn độc thân vui vẻ.

Buồn thì ít nhưng cảm thấy vui thì nhiều vì mình trở thành mỳ chính cánh hạng độc.

Ừ… thì ế, có sao đâu...khi cuộc sống này còn quá nhiều thứ thú vị mà chỉ khi khám phá một mình mới cảm nhận được hết cái hay của nó.

Ta quen với cái cách phóng xe một mình vào những buổi chiều đông ẩm ướt để cái lạnh buốt thấm vào thịt da và mỉm cười thách thức tất cả các loại gió mùa.

Ta yêu cái cách sống tự do, tự tại ko bị quản lý là đang ở đâu, đi cùng ai và đang làm những gì...


Cuộc sống của FA đâu phải là tẻ nhạt, là nhàm chán. Lượn lờ và quẩy cùng lũ bạn tới bến, đêm về vẫn còn cắm đầu xem hoạt hình larva rồi cười phá lên như một con dở thi thoảng đổi gió lại chông chênh coi những clip cảm động để rồi ôm mặt khóc khiến mắt vẫn bị sưng đến tận tối hôm sau hay tâm trạng nhiều xảm xúc thì viết lách, trồng cây, la cà tụ tập. Là FA có khối thời gian để mơ mộng, bay bổng làm những điều mình thích. Lang thang đâu đó tìm mua một cuốn sách hay rồi ghé vào một cửa hàng lưu niệm chọn mua một món đồ đặc biệt và cuối cùng là sà xuống một quán nhỏ ven đường ăn ngon lành một bắp ngô nướng nóng hổi, thơm lừng...còn gì thú vị hơn...

Ừ...thì ế, có sao đâu!
 
Tại ta kém duyên hay duyên chưa đến? Hay ta lười yêu, sợ yêu mà cứ thơ ơ đối với chuyện tình cảm. Cũng có nhiều người thoáng qua cuộc đời ta qua những lời mai mối nhưng ta vẫn thờ ơ làm ngơ tất cả để rồi họ giống như cơn mưa rào mùa hạ đến bất chợt và ra đi cũng chóng vánh. Không phải vì ta ế mag ta tìm người tử tế để yêu bởi ta tin vào duyên phận. Biết đâu trên thế giới hơn 7 tỷ người cũng có người đang chờ ta và đang mải miết kiếm tìm ta. Vậy chúng ta cứ vui đi, cứ thỏa sức làm những điều mình thích, cứ hạnh phúc và tự hào vì cuộc sống độc thân tự do vô đối, nung nấu yêu thương thì tình yêu đích thực sẽ đến gần thôi...Đừng vì ế mà cầm nhầm, cầm vội một bàn tay vốn dĩ không thuộc về mình như khẩu hiệu muôn thuở của dân FA: Khi ế, ta không sợ yêu nhầm một đứa dở tệ. Để sau này người mình yêu không phải ê chề mà rơi lệ.

Vì chúng ta là những người ế khỏe, ế đẹp, ế văn minh.

Mai Vàng

Hang Pham

Lorem ipsum dolor sit amet, consectetur adipisicing elit, sed do eiusmod tempor incididunt ut labore et dolore magna aliqua. Ut enim ad minim veniam, quis nostrud exercitation.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét