Em muốn người ôm em mỗi tối là anh chứ không phải là gấu bông hay gối ôm thay mặt anh nữa, có được không? Và hơn cả em muốn anh ghé tai em nói chúc ngủ ngon, chứ không phải là qua tin nhắn nữa, có được không...
Gửi anh....
Anh có biết, em muốn dẫn anh về. Nơi em đã sinh ra và lớn lên. Để anh biết rằng. À, em đã lớn lên như thế đấy. Em muốn chỉ cho anh từng con đường nơi em qua lại, từng bờ tre em đứng đó.mỗi trưa hè. Em muốn chỉ cho anh từng viên sỏi trắng trên đụm cát vẫn còn sau nhà. Nơi em nhặt đá để chơi chắt chơi ô ăn quan. Em muốn chỉ cho anh. Kia kìa. Cánh đồng lộng gió em cùng lũ bạn đi đào chuột, thả diều. Là cái mương ngày bé em cố gắng nhảy qua để chứng tỏ ta đây người lớn. Anh à. Tất cả đều có hình bóng của em ở đó. Và tất cả. Em đều muốn anh biết....
Ngày hôm qua. Em chỉ là cô bé ham chơi. Với bao mơ mộng hoài bão của riêng mình. Ngày hôm nay, em lại gặp anh. Cho em thêm một cơ hội nữa để mơ mộng nhiều hơn. Nhưng không phải là cô tiếp viên hàng không được đi nhiều nước trên thế giới. Không phải là được ăn kem nhiều không sợ sún răng. Và càng không phải uống thuốc nhiều mà không sợ đắng... anh à. Gặp anh. Cái em mơ mộng đó chính là ngôi nhà và những đứa trẻ... và trên hết là một cuộc sống yên bình.
Trở về ngày yêu nhau...
Anh ít nói yêu em. Mỗi lần nhắn tin mà kết thúc bằng hai chữ "yêu em". Em đều chụp lại xem được bao nhiêu. Cũng ít anh nhỉ. Em muốn nghe. Đơn giản vì mỗi lần như thế. Em ngủ đều ngon lắm. Chả hiểu sao em yêu anh nhiều đến vậy. Chỉ cần là anh. Thì với em như thế nào cũng được. Chỉ cần anh cần, là em sẽ tới. bất kì ở nơi đâu. Đôi lúc em tự nhủ. Em cũng phải chăm chút cho bản thân em chứ. Nhưng chỉ được lúc ấy thôi. Rồi em lại nghĩ đến anh. Lại mò xem cái áo này anh mặc đẹp. Đôi giầy này anh chưa có. Anh cứ hay kêu em luộm thuộm. Kêu yêu anh em xấu đi. Đúng. nhưng với em chẳng hề gì đâu. Miễn sao anh vui là được. Bởi vì em cũng biết. Anh sẽ quay lại. Gõ đầu em. Rồi quan tâm em theo cách của riêng anh.
Tội anh quá. Mỗi lần phải ăn cơm em nấu chẳng hợp khẩu vị chút nào. Anh vẫn cười. Lần này không ngon lần khác sẽ ngon. Động viên em để em cố gắng. Lôi em sang nhà anh và anh như muốn nói. "Em, xem này, đây là những món mẹ nấu đã theo anh hai mấy năm trời đó, em có thể học mà, đúng không??". Rồi cứ thế, cứ thế. Em cũng chinh phục được cái dạ dày của anh. Cũng làm cho anh no bụng mỗi lần anh đói. Em lại được nghe hai chữ "yêu em".
Hạnh phúc à. Em chỉ cần thế thôi...
Cuộc sống này đâu phải chỉ có màu hồng. Đôi lần giận dỗi. Đôi lần ích kỷ. Đôi lần buông tay. Nhưng tất cả cũng chỉ là gia vị cho một nồi yêu thương đang sủi bọt tăm hạnh phúc.
Quay lại với hiện tại.
Anh à, em muốn hít thở cái không khí trong lành mỗi sáng sớm với anh, có được không? Em muốn anh sẽ là người ăn những món ăn em nấu mỗi ngày, có được không? Em muốn người ôm em mỗi tối là anh chứ không phải là gấu bông hay gối ôm thay mặt anh nữa, có được không? Và hơn cả em muốn anh ghé tai em nói chúc ngủ ngon, chứ không phải là qua tin nhắn nữa, có được không??
Anh à, lấy em anh nhé. Em hứa không để anh phải buồn đâu. Chỉ là không được vui một chút xíu thôi. Em hứa, sẽ không cãi lời anh đâu. Chỉ là chúng mình tranh luận thôi mà. Em hứa, sẽ không bắt anh rửa bát đâu, chỉ là anh có thể giúp em việc nhà. Thế là được rồi. Đâu phải chỉ đàn ông mới được cầu hôn phụ nữ đâu. Em chỉ muốn công bằng thôi. Cảm giác ấy tuyệt quá anh ạ!
Em yêu anh....
Gửi anh....
Anh có biết, em muốn dẫn anh về. Nơi em đã sinh ra và lớn lên. Để anh biết rằng. À, em đã lớn lên như thế đấy. Em muốn chỉ cho anh từng con đường nơi em qua lại, từng bờ tre em đứng đó.mỗi trưa hè. Em muốn chỉ cho anh từng viên sỏi trắng trên đụm cát vẫn còn sau nhà. Nơi em nhặt đá để chơi chắt chơi ô ăn quan. Em muốn chỉ cho anh. Kia kìa. Cánh đồng lộng gió em cùng lũ bạn đi đào chuột, thả diều. Là cái mương ngày bé em cố gắng nhảy qua để chứng tỏ ta đây người lớn. Anh à. Tất cả đều có hình bóng của em ở đó. Và tất cả. Em đều muốn anh biết....
Ngày hôm qua. Em chỉ là cô bé ham chơi. Với bao mơ mộng hoài bão của riêng mình. Ngày hôm nay, em lại gặp anh. Cho em thêm một cơ hội nữa để mơ mộng nhiều hơn. Nhưng không phải là cô tiếp viên hàng không được đi nhiều nước trên thế giới. Không phải là được ăn kem nhiều không sợ sún răng. Và càng không phải uống thuốc nhiều mà không sợ đắng... anh à. Gặp anh. Cái em mơ mộng đó chính là ngôi nhà và những đứa trẻ... và trên hết là một cuộc sống yên bình.
Trở về ngày yêu nhau...
Anh ít nói yêu em. Mỗi lần nhắn tin mà kết thúc bằng hai chữ "yêu em". Em đều chụp lại xem được bao nhiêu. Cũng ít anh nhỉ. Em muốn nghe. Đơn giản vì mỗi lần như thế. Em ngủ đều ngon lắm. Chả hiểu sao em yêu anh nhiều đến vậy. Chỉ cần là anh. Thì với em như thế nào cũng được. Chỉ cần anh cần, là em sẽ tới. bất kì ở nơi đâu. Đôi lúc em tự nhủ. Em cũng phải chăm chút cho bản thân em chứ. Nhưng chỉ được lúc ấy thôi. Rồi em lại nghĩ đến anh. Lại mò xem cái áo này anh mặc đẹp. Đôi giầy này anh chưa có. Anh cứ hay kêu em luộm thuộm. Kêu yêu anh em xấu đi. Đúng. nhưng với em chẳng hề gì đâu. Miễn sao anh vui là được. Bởi vì em cũng biết. Anh sẽ quay lại. Gõ đầu em. Rồi quan tâm em theo cách của riêng anh.
Tội anh quá. Mỗi lần phải ăn cơm em nấu chẳng hợp khẩu vị chút nào. Anh vẫn cười. Lần này không ngon lần khác sẽ ngon. Động viên em để em cố gắng. Lôi em sang nhà anh và anh như muốn nói. "Em, xem này, đây là những món mẹ nấu đã theo anh hai mấy năm trời đó, em có thể học mà, đúng không??". Rồi cứ thế, cứ thế. Em cũng chinh phục được cái dạ dày của anh. Cũng làm cho anh no bụng mỗi lần anh đói. Em lại được nghe hai chữ "yêu em".
Hạnh phúc à. Em chỉ cần thế thôi...
Cuộc sống này đâu phải chỉ có màu hồng. Đôi lần giận dỗi. Đôi lần ích kỷ. Đôi lần buông tay. Nhưng tất cả cũng chỉ là gia vị cho một nồi yêu thương đang sủi bọt tăm hạnh phúc.
Quay lại với hiện tại.
Anh à, em muốn hít thở cái không khí trong lành mỗi sáng sớm với anh, có được không? Em muốn anh sẽ là người ăn những món ăn em nấu mỗi ngày, có được không? Em muốn người ôm em mỗi tối là anh chứ không phải là gấu bông hay gối ôm thay mặt anh nữa, có được không? Và hơn cả em muốn anh ghé tai em nói chúc ngủ ngon, chứ không phải là qua tin nhắn nữa, có được không??
Anh à, lấy em anh nhé. Em hứa không để anh phải buồn đâu. Chỉ là không được vui một chút xíu thôi. Em hứa, sẽ không cãi lời anh đâu. Chỉ là chúng mình tranh luận thôi mà. Em hứa, sẽ không bắt anh rửa bát đâu, chỉ là anh có thể giúp em việc nhà. Thế là được rồi. Đâu phải chỉ đàn ông mới được cầu hôn phụ nữ đâu. Em chỉ muốn công bằng thôi. Cảm giác ấy tuyệt quá anh ạ!
Em yêu anh....
Phương Diệp
Lorem ipsum dolor sit amet, consectetur adipisicing elit, sed do eiusmod tempor incididunt ut labore et dolore magna aliqua. Ut enim ad minim veniam, quis nostrud exercitation.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét