Và vì con mới mười tám tuổi , bố mẹ ạ , con sẽ bước đi bằng chính đôi chân của mình , con muốn cảm nhận mọi cung bậc trong cuộc sống , con muốn trải nghiệm , con muốn đi qua những con đường , con muốn đi qua những thành phố , con muốn lên những đỉnh núi...
Bố mẹ đã nói với con rằng : “cuộc sống không phải toàn màu hồng đâu con ạ” khi con quyết định chắc nịch : “con sẽ cố gắng hết sức vì cuộc đời của con , con sẽ phấn đấu có một công việc mà không phải ngửa tay lên xin bất cứ cơ hội nào từ bố mẹ” nên bố mẹ ạ , đừng vì một thứ sẵn có trước mắt mà khiến con đi theo hướng quá xa so với con đường con chọn .
Bố mẹ nói với con rằng : “Ước mơ của con quá xa vời với thực tế , quá xa vời với khả năng của gia đình về việc làm sau này” , chẳng lẽ , ước mơ được trở thành một nhà báo , một nhà văn thực sự phải dựa trên đồng tiền sao bố mẹ ? Nghệ thuật phát triển không thể dựa trên đồng tiền . Và bố mẹ ạ , con vẫn âm thầm làm những điều con thích bên cạnh nguyện vọng của bố mẹ , và dù có chuyện gì xảy ra , con luôn luôn muốn cảm ơn bố mẹ sinh ra con , một đứa vẫn luôn bám riết lấy ước mơ của chính mình .
Bố mẹ nói rằng : “Không phải ai cũng tốt đẹp hết con ạ” , đúng rồi ạ , con vẫn luôn nghĩ thế , không phải ai cũng tốt đẹp hết , nhưng vẫn có mà , bố mẹ luôn là người hi sinh tất cả cho con , bố luôn tha thứ cho lỗi lầm của người khác , còn mẹ luôn giúp đỡ những mảnh đời bất hạnh , vậy nên con cũng sẽ giúp sức cho cuộc sống này , bố mẹ , con luôn muốn sống một cuộc sống có ích , một cuộc sống mà sự xuất hiện , sự có mặt của mình sẽ làm giảm đi phần nào đó đau thương , con luôn tin trên đời này lòng tốt vẫn luôn hiện hữu mọi nơi , đó là cho đi và không cần nhận lại .
Dù thế nào , dù chuyện gì , con vẫn sẽ bám chặt lấy cuộc sống không bao giờ từ bỏ
Vì con mới mười tám tuổi , làm ơn , đừng để con đánh mất niềm tin vào những điều tốt đẹp trong cuộc sống .
Vì con mới mười tám tuổi , bố mẹ hãy đẩy con ra , để con đứng trước những con đường , những chọn lựa , sống trong bao bọc đã khiến con dần mất đi những tự tin vốn có .
Vì con mới mười tám tuổi , con chưa sống nửa đời người như bố mẹ , chưa hiểu rõ cặn kẽ mọi chuyện trong cuộc sống , và con sẽ tiếp thu dần dần , con sẽ học dần dần , học hỏi là một quá trình trải dài cả cuộc đời , đâu thể ngày một ngày hai là nắm bắt hết được .
Và vì con mới mười tám tuổi , bố mẹ ạ , con sẽ bước đi bằng chính đôi chân của mình , con muốn cảm nhận mọi cung bậc trong cuộc sống , con muốn trải nghiệm , con muốn đi qua những con đường , con muốn đi qua những thành phố , con muốn lên những đỉnh núi , con muốn băng qua đại dương , con muốn nhắm mắt lại lắng nghe cuộc sống , con muốn xòe bàn tay nắm lấy những mảnh đời đang trôi dần vào bùn đất , con muốn trái tim con sẽ chạm đến trái tim người đối diện , và bố mẹ ạ , con muốn sống , một cuộc đời của con .
Con cảm ơn bố mẹ sinh ra con , để con biết rằng , sự có mặt của mình , ngay từ giây phút đầu tiên đã có ý nghĩa lớn lao với rất nhiều người .
Bố mẹ đã nói với con rằng : “cuộc sống không phải toàn màu hồng đâu con ạ” khi con quyết định chắc nịch : “con sẽ cố gắng hết sức vì cuộc đời của con , con sẽ phấn đấu có một công việc mà không phải ngửa tay lên xin bất cứ cơ hội nào từ bố mẹ” nên bố mẹ ạ , đừng vì một thứ sẵn có trước mắt mà khiến con đi theo hướng quá xa so với con đường con chọn .
Bố mẹ nói với con rằng : “Ước mơ của con quá xa vời với thực tế , quá xa vời với khả năng của gia đình về việc làm sau này” , chẳng lẽ , ước mơ được trở thành một nhà báo , một nhà văn thực sự phải dựa trên đồng tiền sao bố mẹ ? Nghệ thuật phát triển không thể dựa trên đồng tiền . Và bố mẹ ạ , con vẫn âm thầm làm những điều con thích bên cạnh nguyện vọng của bố mẹ , và dù có chuyện gì xảy ra , con luôn luôn muốn cảm ơn bố mẹ sinh ra con , một đứa vẫn luôn bám riết lấy ước mơ của chính mình .
Bố mẹ nói rằng : “Không phải ai cũng tốt đẹp hết con ạ” , đúng rồi ạ , con vẫn luôn nghĩ thế , không phải ai cũng tốt đẹp hết , nhưng vẫn có mà , bố mẹ luôn là người hi sinh tất cả cho con , bố luôn tha thứ cho lỗi lầm của người khác , còn mẹ luôn giúp đỡ những mảnh đời bất hạnh , vậy nên con cũng sẽ giúp sức cho cuộc sống này , bố mẹ , con luôn muốn sống một cuộc sống có ích , một cuộc sống mà sự xuất hiện , sự có mặt của mình sẽ làm giảm đi phần nào đó đau thương , con luôn tin trên đời này lòng tốt vẫn luôn hiện hữu mọi nơi , đó là cho đi và không cần nhận lại .
Dù thế nào , dù chuyện gì , con vẫn sẽ bám chặt lấy cuộc sống không bao giờ từ bỏ
Vì con mới mười tám tuổi , làm ơn , đừng để con đánh mất niềm tin vào những điều tốt đẹp trong cuộc sống .
Vì con mới mười tám tuổi , bố mẹ hãy đẩy con ra , để con đứng trước những con đường , những chọn lựa , sống trong bao bọc đã khiến con dần mất đi những tự tin vốn có .
Vì con mới mười tám tuổi , con chưa sống nửa đời người như bố mẹ , chưa hiểu rõ cặn kẽ mọi chuyện trong cuộc sống , và con sẽ tiếp thu dần dần , con sẽ học dần dần , học hỏi là một quá trình trải dài cả cuộc đời , đâu thể ngày một ngày hai là nắm bắt hết được .
Và vì con mới mười tám tuổi , bố mẹ ạ , con sẽ bước đi bằng chính đôi chân của mình , con muốn cảm nhận mọi cung bậc trong cuộc sống , con muốn trải nghiệm , con muốn đi qua những con đường , con muốn đi qua những thành phố , con muốn lên những đỉnh núi , con muốn băng qua đại dương , con muốn nhắm mắt lại lắng nghe cuộc sống , con muốn xòe bàn tay nắm lấy những mảnh đời đang trôi dần vào bùn đất , con muốn trái tim con sẽ chạm đến trái tim người đối diện , và bố mẹ ạ , con muốn sống , một cuộc đời của con .
Con cảm ơn bố mẹ sinh ra con , để con biết rằng , sự có mặt của mình , ngay từ giây phút đầu tiên đã có ý nghĩa lớn lao với rất nhiều người .
Kỳ Anh
Lorem ipsum dolor sit amet, consectetur adipisicing elit, sed do eiusmod tempor incididunt ut labore et dolore magna aliqua. Ut enim ad minim veniam, quis nostrud exercitation.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét