Thứ Tư, 10 tháng 12, 2014

Gia đình không hạnh phúc

Share it Please
[Truyện ngắn] - Em vờ đi tất cả , quên đi tất cả, em lao vào học hành , em tìm niềm vui nơi công việc. Một đứa con gái như em thì làm gì có được hạnh phúc...

Hà Nội những ngày ngày tháng 12 với cái lạnh thấu sương khiến con người ta thèm một cảm giác gì đó ấm áp , một cảm giác che chở thân quen...

Em, đứa con gái bề ngoài bản lĩnh , kiên cương với nụ cười luôn rạng rỡ trên môi. Nhìn em chắc chẳng ai nghĩ rằng em đã phải trải qua bao tổn thương. Sinh ra và lớn lên trong một gia đình không có hạnh phúc , trong em luôn thèm cái thứ gọi là "tình cảm".

17 tuổi em chạm vào tiếng yêu đầu tiên , với những ngọt ngào , say mê cháy bỏng , với những e thẹn đầu đời... Và em đã tin , đã yêu hết mình... Nhưng người ta vẫn bảo tình đầu đâu dễ là tình cuối.

Nỗi ám ảnh về một "gia đình không hạnh phúc" đã đeo đuổi và cướp đi hạnh phúc của em. Em đã từng oán hận ông trời, cớ sao tàn nhẫn với em , người có lỗi đâu phải em, nhưng người gánh chịu lại là em. 3 năm tình cảm không thắng nổi định kiến phát xét qua cái nhìn về một "gia đình không hạnh phúc"


Em vờ đi tất cả , quên đi tất cả, em lao vào học hành , em tìm niềm vui nơi công việc. Một đứa con gái như em thì làm gì có được hạnh phúc. Em từ chối tất cả những chàng trai xung quanh, bởi em sợ , em sợ một ngày vào đó bi kịch của 3 năm trước đây sẽ quay lại , em sợ cái cảm giác đau nhói khi họ phán xét chà đạp gia đình em. Lòng tự trọng của em cao lắm , em không cho phép ai chà đạp em, chà đạp gia đình em , bởi em cũng đâu có kém cỏi so với ai , em cũng xinh đẹp , em cũng giỏi giang , chỉ là ông trời đặt nhầm chỗ cho em mà thôi....

Rồi anh đến như một tia nắng, anh hiền lành với nụ cười dịu dàng. Em cứ từng chút, từng chút bị cái tia nắng ấy sưởi ấm. Anh khác với những chàng trai vây quanh em , anh chưa một lần bày tỏ chỉ là em tự ngộ nhận với bản thân em , em nhìn thấy ở anh những niềm vui và sở thíc chung , em tìm thấy ở anh một sự che chở ấm áp đến lạ lùng...

Nhưng rồi em chợt thu mình trong vỏ bọc ốc sên , nỗi ám ảnh về "gia đình không hạnh phúc" liệu có quay lại, em sợ một ngày am và anh không thể vượt qua rào cản ấy, em sợ sẽ phải nghe những phán xét từ gia đình anh về em, em sợ một ngày không còn được thấy anh nữa... Những suy nghĩ cứ mông lung trong đầu em. Em, liệu có thể có hạnh phúc sao ?

Thanh Hàn

Hang Pham

Lorem ipsum dolor sit amet, consectetur adipisicing elit, sed do eiusmod tempor incididunt ut labore et dolore magna aliqua. Ut enim ad minim veniam, quis nostrud exercitation.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét