Thứ Tư, 10 tháng 12, 2014

Mùa đông sài gòn

Share it Please
[Truyện ngắn] - Chỉ là vô tình thoáng qua đời nhau, khi vô tình mẹ tôi đặt cho tôi cái tên anh thích , khi tôi vô tình đặt tên thật cho tài khoản facebook của chính mình lúc anh vô tình gõ cái tên ấy nhằm tìm kiếm một sự tình cờ. Và chúng tôi tình cờ thành bạn...

Thực ra nói thì nói cho hoa mỹ vậy thôi , chứ Sài Gòn làm gì có mùa đông . Vỗn dĩ khái niệm đông Sài Gòn chỉ được thốt ra qua lối suy nghĩ của một đứa con gái đang khao khát vô cùng cái lạnh run cầm cập của miền Bắc như tôi mà thôi.

Anh từng hỏi: “Em có thích mùa đông không?”.

Nếu là trước đây tôi dại khờ ngây thơ và ngốc nghếch Tôi đã không ngần ngại trả lời ngay rằng: “Em thích mùa đông nhất trong 4 mùa”…

Nhưng giờ tôi đã khác già đời hơn , trải nhiều hơn , suy nghĩ mông lung hơn , cảm xúc hỗn độn hơn. Vẫn thích mùa đông vô cùng , nhưng tôi chỉ e dè hỏi lại anh: “Việc em thích mùa đông hay không liệu có quan trọng?”.

Tôi đã thắc mắc như vậy , bởi sự thật là tôi không tìm được lý do nào để giải thích cho việc anh quan tâm đến cảm nghĩ của tôi như thế ngoài lý do đó.

Chỉ là vô tình thoáng qua đời nhau, khi vô tình mẹ tôi đặt cho tôi cái tên anh thích , khi tôi vô tình đặt tên thật cho tài khoản facebook của chính mình lúc anh vô tình gõ cái tên ấy nhằm tìm kiếm một sự tình cờ. Và chúng tôi tình cờ thành bạn.

Cũng chỉ vô tình anh trả lời một cái status trong vô vàn status nhảm nhí của tôi , rằng vô tình anh phát hiện ra sự thay đổi của tôi trong đó nơi tôi trút mọi nỗi bực tức đã phủ lên đầu tôi trong cái ngày xúi quẩy . Vậy là, anh với tôi , vô tình gần nhau thêm một chút.


Tôi vốn không phải một con ngốc, nếu không tính thêm bản chất nhạy cảm của một Song Ngư, thì vẫn có thể nhận ra rằng, sau đó, mối quan hệ của chúng tôi đang ngày càng phức tạp. Tôi sợ.

Tôi tham lam , ích kỷ , nhu cầu vật chất cao. Vì vậy tôi không muốn tái diễn một mối quan hệ cách xa nhau cả ngàn kilomet như thế. Tôi đủ yêu thương nhưng không dư cao thượng , đủ niềm tin nhưng cũng đã trải qua quá nhiều cô đơn khắc khoải để đặt tình cảm vào một mối quan hệ xa xôi như thế.

Không thể nói tôi vô cảm trước anh , đó là một sự ngụy biện giả dối. Nhưng tôi vốn tham lam mà , nên tôi đặt mối quan hệ ấy lên bàn cân , thêm bớt mông lung , và đắn đo , rồi tôi quyết định. Thà dứt khi tình cảm chưa sâu sắc, còn hơn là đau âm ỉ sau đó. Và tôi xa anh.

Tôi còn nhớ , tôi từng ích kỷ yêu cầu anh: “Nói với cả thế giới này rằng anh nhớ em đi”… Nhưng anh đã không làm như thế.

Có thể vì anh không hề nhớ tôi thật. Nhưng , tôi tin vào cái *NHƯNG* này hơn, rằng anh cũng như tôi , kiềm chế hết mức trước mối quan hệ này.

Vậy là , một đứa luôn tự tạo cho mình một vỏ bọc vô hình che chắn trái tim quá ư dễ vỡ , đã một lần nữa quyết định chôn vùi chút cảm xúc vừa nhen nhóm ấy vào quá khứ hỗn tạp.

Đa tình nhất là Song Ngư. Yêu sâu đậm nhất là Song Ngư. Và tuyệt tình nhất cũng là Song Ngư.

Tôi không hi vọng duyên giữa tôi và anh đủ lớn , để một ngày đẹp trời nào đó , của một , hai hay vài năm nữa , chúng tôi vô tình cùng sinh sống ở một nơi , vô tình gặp nhau và vô tình gần nhau đến tận cùng. Hoặc rồi , sau đó, anh cầm tay tôi , giữa phố mùa đông , đọc bài thơ anh viết cho riêng tôi.

Tôi , chỉ nghĩ , rằng lần gặp nhau tới , tôi sẽ đủ can đảm và mạnh mẽ để nói với anh rằng: "Em chưa từng ngừng yêu mùa đông"...

Quỳnh Ami

Hang Pham

Lorem ipsum dolor sit amet, consectetur adipisicing elit, sed do eiusmod tempor incididunt ut labore et dolore magna aliqua. Ut enim ad minim veniam, quis nostrud exercitation.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét